Tác giả bài viết xin chia sẻ trải nghiệm lạ này qua công việc mà tôi được gặp gỡ ông Trần Tựu thường xuyên.
Từ lò luyện nhân cách khốc liệt
Lần đầu tiên, nhóm HFT (Nhóm Nữ dịch giả Hà Nội) hẹn gặp Thầy thuốc ưu tú Trần Tựu, hai thành viên của Nhóm đến điểm hẹn đúng giờ, nhưng thật bất ngờ là ông đã đến trước đợi chúng tôi. Lần đó, tôi có băn khoăn một chút, bởi ông là một doanh nhân, bận rộn trăm công nghìn việc, mà sao vẫn có thể đến sớm trước hẹn với những người lần đầu gặp gỡ.
Trong một lần khác, tôi dẫn hai nhà thơ – doanh nhân Hungary tới gặp ông vào bữa tối tại một nhà hàng ở Sài Gòn. Chúng tôi đến sớm chừng dăm phút, thì cũng đã thấy ông Trần Tựu có mặt tại đó từ lúc nào. Tôi áy náy hỏi ông:
- Anh phải đợi lâu chưa ạ? Em thấy thật tò mò, sao anh có thể luôn đến trước hẹn?
- Cũng mới chỉ dăm phút thôi – Ông cười, đáp – Làm kinh doanh là cần thế em ạ.
Câu trả lời này của ông khiến tôi suy nghĩ nhiều. Kinh doanh, có lẽ đó là lò luyện nhân cách khốc liệt nhất, còn hơn cả chiến tranh. Bởi với chiến tranh, ta chỉ cần sẵn sàng hy sinh mạng sống, và nếu ta hy sinh, mọi chuyện có thể đóng lại, nhưng trong kinh doanh, thì kể cả thắng hay bại, ta cũng không thể kết thúc được. Kinh doanh là một cuộc đua với chính mình, không kể sống – chết, mà cần chú tâm tính đếm từng ngày, sao cho ngày hôm sau phải luôn tốt hơn ngày hôm trước.
Đã có dịp tiếp xúc với ông Trần Tựu nhiều hơn, tôi biết ông làm việc với cường độ cao như thế nào, bất kể tuổi tác. Và câu chuyện sắp xếp thời gian, một điều luôn thách thức với đa số chúng ta trước lịch làm việc dày đặc, đã được ông thu xếp tài tình, để luôn làm chủ, vượt lên quỹ thời gian cố định của đời người.
Đó là một bài học cho chúng ta, và nhất là cho riêng tôi, một người luôn bị thời gian ám ảnh trước danh sách dài những việc cần làm mỗi ngày.
Thầy thuốc ưu tú – Dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu
Thần tốc
Sau chừng chưa đầy một tháng làm việc cùng ông, tôi thầm lặng đặt cho ông Trần Tựu - người Sếp, cũng là người “Anh Cả” của mình một cái nick là “Thần Tốc”. Hầu như ngay khi ý tưởng nảy ra trong đầu, bằng trực giác nhạy bén, ông lập tức nhận định hành động, và sẽ gọi điện cho tôi để trao đổi, giao việc. Giao việc xong, ngày hôm sau ông sẽ có cách kiểm tra khéo léo xem công việc đó được tiến hành đến đâu, có được hoàn thành trong thời gian sớm nhất hay không. Với Trần Tựu, không phải là cuộc đua với thời gian, mà là cuộc chiếm lĩnh và làm chủ thời gian. Sáng sớm, ông dậy từ 5 giờ rưỡi, thậm chí sớm hơn, và vẫn tập thể dục, sau đó gọi điện cho tôi, là người làm việc với ông từ xa để chia sẻ ý tưởng và bàn bạc cách thực hiện. Ông đã hỏi trước, xem việc trò chuyện qua điện thoại lúc hơn 6 giờ sáng với tôi có gây phiền gì không. Tôi trả lời, rằng tôi ngủ rất ít mỗi đêm nên thường dậy sớm như ông, việc gọi điện lúc hơn 6 giờ sáng không vấn đề gì với tôi cả. Ông đáp rằng, thường ngày, công việc ở công ty rất bận rộn, nên những điều mà tôi trao đổi với ông qua email, chỉ khi buổi tối về, ông mới đọc được, để qua một đêm ngủ dậy, đầu óc tỉnh táo, minh mẫn nhất, ông mới chọn việc gọi điện cho tôi để ra quyết định thực hiện.
Tôi thấy rất cảm kích về điều này. Bởi trong đời đi làm đã gần ba chục năm, tôi chuyển nhiều cơ quan khác nhau, nhưng chưa bao giờ thấy có một người lãnh đạo vừa nghiêm khắc, vừa hiệu quả, lại vừa gần gũi, dễ chia sẻ ý tưởng, cảm nghĩ, thậm chí là cảm xúc như ông Trần Tựu. Ông là một người có trí tuệ cảm xúc cao, thật hiếm hoi, thật quý giá mà tôi được biết, được gần để học tập và làm việc, đồng hành cùng ông. Trong trải nghiệm của tôi, thì ông cũng là người lãnh đạo duy nhất, khiến tôi, một cán bộ làm việc dưới quyền điều hành của ông cảm thấy rằng, ông là người “Anh Cả” đáng kính của mình, cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng phải bảo vệ ông, bảo vệ công ty do ông gầy dựng. Tôi thấy tâm mình đồng nhất với ông, và công ty SaVipharm này cũng chính là bản thân tôi. Tôi tự đặt nhiệm vụ cho mình, là phải hòa nhịp thần tốc cùng ông. Mỗi ngày, tôi tự đặt câu hỏi, hôm nay mình có tăng tốc và hiệu quả hơn so với hôm qua không. Hôm nay mình có bỏ được một thói quen không tốt ảnh hưởng đến sức khỏe, chất lượng sống, chất lượng công việc hay không. Hôm nay mình có hoàn thành được lịch các đầu việc đặt ra trong ngày hay không…
Chị Bùi Thị Kim Liên – Giám đốc tài chính SaVipharm cho biết, nếu như một dự án, thông thường ở công ty khác thực hiện trong 3 tháng, thì ở SaVipharm, Tổng Giám đốc Trần Tựu sẽ điều hành thực hiện trong vỏn vẹn 3 tuần. Chú Tựu luôn có phương pháp tối ưu để rút ngắn thời gian thực hiện bất cứ việc gì. Điều này khiến tôi nhớ đến câu chuyện thời ông làm dược sĩ ở khu vực chiến trường. Năm 1966, anh Trần Tựu nhập học trường Đại học Dược Hà Nội. Đó là những năm cả nước gồng mình trong cuộc chiến tranh chống Mỹ ác liệt. Anh Tựu cùng bạn học phải về nơi sơ tán tại tỉnh Bắc Giang để học tập. Các anh phải tự xây dựng lán trại để ở, hội trường để học, bếp nấu ăn,… Tựu cùng các bạn vượt núi vào rừng vác nứa về dựng lán. Mọi người chỉ kéo 1-2 bó nứa, riêng Tựu kéo một lúc 6 bó nứa. Nhiều người khen anh tích cực làm việc, có trách nhiệm cao. Nhưng có người ì xèo anh “hâm”, hoặc “diễu võ” để tô điểm cho bản thân. Với Trần Tựu, dù ai muốn nói gì thì nói, anh một mực làm việc theo bản tính chăm chỉ và nỗ lực hết sức, do đã được rèn luyện từ tấm bé.
Vượt giới hạn
Ra vậy, thần tốc đã thành một thói quen, và thói quen tạo nên vận mệnh cuộc đời bất cứ ai. Tôi học được từ ông bài học lớn, rằng sống là làm việc với tình yêu mãnh liệt, vượt qua mọi giới hạn và quy tắc thông thường. Chính tôi cũng thay đổi sau một thời gian ngắn ngủi làm việc với ông. Chuyện là thế này, tôi cũng nhiễm thói quen thông thường của bao người, đó là khi đến tuổi ngũ tuần, bắt đầu thiên về lối sống ưa nhàn nhã, thích nghỉ ngơi hưởng thụ cho riêng mình. Lý luận rằng, tôi đã cố gắng, nỗ lực hơn hai thập kỷ để xây dựng cuộc sống, để lo cho gia đình, con cái, thì đến tuổi này, tôi có quyền nghỉ ngơi để thư giãn, để làm gì mình thích. Hơn hai chục năm đi làm, tôi vất vả cực nhọc nín nhịn để mọi việc được hoàn thành, luôn làm cùng lúc cho hơn một cơ quan, lịch làm việc luôn đầy ắp… Có giai đoạn cả hơn chục năm dài, tôi không biết nghỉ ngơi. Nên cách nay hai năm, tôi xin thôi việc ở một tập đoàn kinh tế nhà nước, chỉ làm việc lững thững ở một hội nghề nghiệp. Tâm lý an nhàn hưởng thụ choán tâm trí tôi, và tôi để mặc mình lờ lững trôi đi trong trạng thái “ngủ đông” dài dài. Nhưng có lẽ số phận của tôi hay một đấng tối cao nào đó biết rằng, tôi không thể bỏ phí năng lực của mình, nên run rủi cho tôi gặp TTƯT – DSCK II Trần Tựu. Ông đã đánh thức tôi sau hơn một năm tôi rơi vào trạng thái “ngủ đông” lười biếng. Một niềm đam mê mới mẻ khiến tôi trỗi dậy, vui vẻ mỗi ngày, làm việc và dựng xây, thêm một ước mơ mới tạo nguồn sống tràn trề cho tôi khi gắn kết công việc với một huyền thoại ngành Dược.
Ông Trần Tựu tiếp khách Hungary
Và tôi vô cùng biết ơn ông về bước ngoặt mới này trong đời sống của tôi. Kể ra một kỷ niệm của tôi với ông Trần Tựu, để chia sẻ với bạn đọc rằng, không gì là không thể, chỉ cần có đam mê và chú tâm làm việc theo mục tiêu là điều kỳ diệu sẽ đến.
(Theo Văn hóa Thông tin)