Sự kính yêu không bao giờ mua được bằng tiền!

29/12/2023

Sau một thời gian ngưng làm báo, có lẽ phải đến gần một năm tôi – phóng viên Thanh Hòa, hội viên Hội nhà báo Việt Nam mới một lần nữa nhặt lên “bản chất” một nhà báo thời sự - xã hội của mình để mài sắc cây bút và viết ra những trang viết thể hiện rõ nhất sự “cáu kỉnh” bản ngã.

Hơn 10 năm làm báo, rèn giũa tôi trở thành một người kén viết, tôi chỉ làm những phóng sự, quay những thước phim khi tôi thấy đề tài đủ hay, nhân vật trong đời sống đủ thuyết phục con mắt khó tính của khán giả xem đài, có thời điểm vì sự khó tính này mà tôi rơi vào cảnh cả tháng trời chỉ cầm chừng 01, 02 phóng sự đảm bảo định mức. Rời nhà đài, tôi về với SaVipharm, nơi tôi dần yêu quý và xem nó như ngôi nhà mới thứ 2 của mình. Ở đây, tôi bắt đầu mọi thứ từ con số 0, thu hẹp bản ngã để vừa đủ tròn vai một nhân viên truyền thông. Nhưng có một thứ đã thành bản tính thì khó để thay đổi, tôi chưa bao giờ dung túng chính mình viết tùy tiện. Tôi, một nhân viên nho nhỏ vẫn xin được viết khi cảm xúc đủ nhiều, đủ để cho ra đời 1 tác phẩm có giá trị. Thế đó, trong 6 tháng tại SaVipharm tôi đang dần viết nhiều, nhiều hơn so với thời gian làm báo, thống kê lại con số hơn 30 đầu tin, bài đã ra đời tôi không khỏi giật mình. À thì ra cảm xúc ở SaVipharm lại nhiều đến thế! Tôi đã viết về khuôn viên xanh xinh đẹp bên cạnh dòng Sài Gòn; tôi đã làm thơ, vẽ tranh và cả những bài tả về niềm tự hào trải dài trên hành trình 18 năm không ngừng lớn mạnh của SaVipharm – Doanh nghiệp dược uy tín hàng đầu Việt Nam. Và hơn phân nửa các tác phẩm tại đây, tôi dành cảm xúc, viết để bày tỏ sự kính yêu tôi dành cho vị thủ lĩnh ngành dược – TTƯT, TS, DS.CKII Trần Tựu. Tôi không có nhiều cơ hội để gặp và trò chuyện cùng Ông, nhưng tôi vẫn “thần tượng” Ông một cách tự nhiên qua cảm xúc từ những câu chuyện ngắn mà chị Bích Hậu – người sếp tuyệt vời của tôi chia sẻ. Chúng tôi trao đổi công việc với nhau mỗi ngày, và chúng tôi nhắc đến những thứ trách nhiệm ông giao phó cho tập thể 02 chị em bằng niềm kiêu hãnh, vinh dự khi được sát cánh cùng Ông. Và tất nhiên, tôi biết, không chỉ tôi hay chị Bích Hậu mà gần 600 con người đang gắn bó với SaVipharm đều như thế! Đều có chung 01 sự kính yêu, hãnh diện và ngưỡng mộ về vị thủ lĩnh của mình.

Hình: Phòng TT&QBTH, SaVipharm tặng ấn phẩm truyền thông chúc mừng

Tôi biết DS. Lê Thanh Bình – Phó TGĐ CL và KHCN, anh bận vô số công việc mỗi ngày, nhưng trong buổi tiếp đoàn UBND xã Lộc Tấn đến thăm và làm việc tại công ty, trong hơn 2 tiếng đồng hồ, tôi đã thấy cách anh chăm chú lắng nghe, tỉ mỉ nhìn những hình ảnh về chuyến hành trình của thủ trưởng TTƯT, TS, DS.CKII Trần Tựu sau 50 năm về thăm đơn vị công tác năm xưa. Và Anh, cũng như tôi, anh đọc hết những chuyện ngắn viết về Ông, anh lấy những chi tiết nhỏ trong đấy để chia sẻ và chỉ bảo cho chúng tôi trong những việc hàng ngày. Đó có phải chăng là lòng kính yêu?

Hình: DS. Lê Thanh Bình – Phó TGĐ CL và KHCN đại diện tập thể CBCNV phát biểu và tặng hoa chúc mừng đến TTƯT, TS Trần Tựu

Tôi đã xem bài Phương Dung viết về Ông sau khi bạn được ủy quyền sang Ấn Độ dự sự kiện Diễn đàn khoa học và kinh tế toàn cầu, tại đây bạn đã vinh dự nhận thay danh hiệu tiến sĩ danh dự do đại học Apollos (Hoa Kỳ) sắc phong Ông. Bài viết không có nhan đề, không chú thích ảnh và cũng không hẳn là một bài tự viết! Với một người giỏi kinh doanh, nhưng dở về viết lách, thì đấy cũng là chuyện thường. Nhưng trong cả bài viết ấy, tôi vẫn nhìn ra sự chỉn chu, không một lỗi chính tả. Phương Dung hình như đã dùng cách riêng của mình để tạo nên 1 bài viết không thể đầy đủ hơn. Trong 01 tác phẩm mà bạn đã tự lựa chọn hình minh họa phù hợp, chọn những dòng thông tin giúp bất kì ai khi đọc đều hiểu cặn kỹ nhất về sự kiện, về giá trị của danh hiệu mà BTC trao tặng cho TTƯT, TS, DS.CKII Trần Tựu. Cuối bài, có lẽ đây là những dòng hiếm hoi bạn tự viết, vì tôi chưa thấy câu từ tương tự ở bất kỳ trang báo nào. “Giải thưởng trao cho cá nhân TTƯT, DS.CKII Trần Tựu nhưng mang đến niềm tự hào cho tất cả CBCNV SaVipharm”. Đó có phải chăng cũng là lòng kính yêu?

Lưu Bình, nhân viên rất trẻ của phòng TC-HC, người mà gần đây trở thành cộng tác viên thân cận của phòng Truyền thông vì có những bức hình quá đẹp! Em ấy thậm chí còn thẳng thắn nói rằng, ở cả công ty, nhân vật mà chúng em quan tâm nhất, muốn được hiểu biết nhất chỉ có 01. Đó là Tổng giám đốc.

Tại sao cả tập thể gần 600 con người lại tôn kính, yêu quí ông đến vậy? Vì đồng lương ông trả chúng tôi hàng tháng? Hay vì những bài viết ông tự bỏ tiền ra để báo chí ca ngợi? Không! Không có chuyện đó đâu. Lòng kính yêu chưa bao giờ và sẽ không bao giờ mua được bằng tiền!

Hình: Em Lâm Lê Phú – Kĩ sư phòng KT-CĐ tặng tranh đính chỉ do em dành gần 1 tháng thời gian thực hiện để thay cho lời biết ơn, kính yêu dành đến TGĐ

Là người trực tiếp xử lý hồ sơ sự kiện vinh danh tại Ấn Độ, tôi biết một chi tiết rất thú vị, hồ sơ của ông gửi đến trường Đại học Apollos chỉ mất đúng 02 ngày thẩm định và có kết quả. Trong khi những hồ sơ khác phải mất từ 01 đến 02 tuần! Hơn 50 năm, bằng trí tuệ, tâm huyết và cả tính mạng của mình, ông đã cống hiến cho cách mạng, cho vinh quang Tổ quốc trên bản đồ dược phẩm Thế giới. Và SaVipharm cũng đã 18 năm thực thi sứ mệnh đem đến sức khỏe, chữa lành bệnh tật cho hàng triệu người dân. Tôi từng khóc khi ông kể về nỗi nhớ mẹ, từng hãnh diện khi nhận thư cảm ơn của các địa phương đã nhận quà hỗ trợ an sinh xã hội từ ông,…và tấm lòng của tôi cũng không rẻ rúng để mua bằng tiền!

Vì sao tôi chấp nhất như thế, vì trong 01 cuộc nói chuyện nhà văn Phạm Vân Anh đã vô tình nhận xét rằng, một số việc chúng tôi làm hiện nay là bỏ tiền ra để quảng cáo, đánh bóng tên tuổi của Ông. Chúng tôi chưa bao giờ và cũng chẳng cần làm như thế vì Ông vốn đã là một tinh tú sáng lấp lánh trong bầu trời ngành dược.

Bài viết là cảm xúc đan xen giữa sự hụt hẫng khi bất chợt nghe được lời nhận định của chị, nhưng phần nhiều là niềm tự hào vì 01 lần nữa những cống hiến, công sức của ông được cả thế giới công nhận qua danh hiệu tiến sĩ. Chúc mừng TTƯT, TS, DS.CKII Trần Tựu, kính yêu và biết ơn ông vì tất cả mọi thứ, nhưng chưa bao giờ vì tiền!

Thanh Hòa./.